Hóa điên khi chồng đưa bồ về nhà chỉ 8 ngày sau khi tôi sinh con.
Chỉ còn 1 tuần nữa, tôi sẽ kết thúc hơn 2 tháng điều trị tại Bệnh viện Tâm thần Trung Ương. Trong khi những bệnh nhân khác háo hức trở về, tôi lại mong ngóng ngày về gấp 10 lần, vì tôi nhớ con gái mới 8 ngày tuổi và cần sự chăm sóc của tôi. Tôi cảm thấy mình là một người mẹ tồi tệ khi phải xa con trong suốt thời gian này. Sau khi chia tay mối tình 4 năm, tôi tình cờ gặp chồng tôi qua một người bạn. Từng bị phản bội, tôi quyết định sống độc thân cho đến khi gặp anh. Anh hơn tôi 2 tuổi, làm nhân viên kinh doanh, và đã có một cuộc hôn nhân trước nhưng đã ly dị do vợ anh lăng nhăng. Họ không có con chung, nên thủ tục ly hôn diễn ra nhanh chóng.
Khi chúng tôi bắt đầu quen nhau, tôi chia sẻ với anh về hoàn cảnh gia đình nghèo khó và phức tạp của mình do bố mẹ ly hôn. Tôi sống với mẹ và từng yêu một người nhưng bị phụ tình. Anh lắng nghe và cảm thông, động viên tôi mở lòng đón nhận hạnh phúc từ anh. Tôi yêu anh lúc nào không hay. Sau vài tháng, chúng tôi kết hôn vì cả hai đã chín chắn và có công việc ổn định. Tôi nghĩ mình sẽ hạnh phúc, nhưng thực tế lại mang đến những tháng ngày đau khổ và nước mắt.
Sau khi kết hôn, tôi và chồng được cho một căn nhà nhỏ, ít va chạm với bố mẹ chồng. Tuy nhiên, chồng tôi thay đổi hoàn toàn, trở nên gia trưởng và hẹp hòi. Anh thường xuyên nhắc lại quá khứ của tôi để đay nghiến, khiến tôi khổ sở. Tôi làm nghề may, ít bị chồng kiểm soát, nhưng vẫn không tránh khỏi những lời chửi bới khi có mâu thuẫn. Đặc biệt, những lần quan hệ, anh cũng hay mang quá khứ ra để mỉa mai, khiến tôi đau khổ.
Trong những lúc như vậy, chồng tôi thường đánh tôi và chửi bới, cho rằng tôi dễ dãi với người khác. Dù rất đau đớn và nhục nhã, tôi vẫn chịu đựng vì trước khi lấy anh, tôi đã không còn nguyên vẹn. Tôi hy vọng khi có con, anh sẽ thay đổi. Nhưng sau ba tháng cưới, khi biết tôi mang bầu, anh không mừng mà chỉ giảm bớt sự dằn vặt. Thay vì thay đổi, anh lại mải mê với cờ bạc và gái gú, khiến tôi phải gánh nợ thay. Dù bố mẹ chồng có can ngăn, anh vẫn không thay đổi. Mỗi lần tôi khuyên, anh đều quát nạt. Một năm sống chung, tôi đã nhiều lần cảm thấy điên cuồng khi chờ đợi anh trở về.
Chồng tôi không nghe điện thoại và thường về nhà lúc 2-3 giờ sáng, trong tình trạng say xỉn hoặc cáu gắt. Mỗi khi tôi nói điều gì anh không hài lòng, anh sẵn sàng đánh tôi dù tôi đang mang bầu. Tôi muốn ly hôn nhưng sợ làm mẹ đau lòng, nên tôi giấu bà và cố chịu đựng. Ngày tôi sinh, tôi gọi chồng hàng trăm cuộc nhưng anh bảo bận việc và không về đưa tôi vào viện. May mắn có mẹ tôi giúp đỡ. Trong hai ngày nằm viện, chồng không đến thăm con, còn anh nói vào viện sẽ đen đủi. Sau khi về nhà, ông bà nội và ngoại chỉ ở lại được vài ngày rồi phải về, nhưng tôi không trách họ vì tôi nghĩ mình phải tự chăm sóc con.
Kể từ khi ông bà về, tôi phải chăm sóc con sơ sinh và làm việc nhà một mình, trong khi chồng tôi đi làm về chỉ cằn nhằn về việc ăn uống và không giúp đỡ. Anh còn chửi mắng tôi khi con khóc, cho rằng tôi nuôi con kém và cố tình làm anh mất ngủ. Sau sinh, tôi phải đối mặt với nhiều khó khăn, trong khi chồng lại chỉ biết phàn nàn.


Source: https://afamily.vn/tam-su/hoa-dien-vi-chong-dan-gai-ve-nha-khi-toi-vua-sinh-con-duoc-8-ngay-20141016033927412.chn